"Khi vợ... Tìm lại sức mạnh"
Khi về nhà, anh thấy chậu quần áo của con còn nguyên và nghĩ chị bận nấu cơm. Nhưng chị bực bội yêu cầu chia sẻ công việc nhà, không cho phép anh viện cớ bận công ty. Chị làm nhiều việc như đón con, nấu ăn, trong khi anh thường đi tụ tập với bạn bè. Chị yêu cầu anh giặt chậu quần áo của con vì chị còn phải lo cho con ăn. Anh bất ngờ vì lâu nay chị không nói gì. Dù bận rộn với công việc xây dựng, anh vẫn cố gắng giúp chị chăm sóc con và tự giặt đồ. Gần đây, anh phải làm việc khuya để hoàn thành dự án, không còn thời gian giúp vợ. Trong khi đó, công việc của chị lại nhàn rỗi và thuận tiện hơn để chăm sóc con.
Vợ chồng chị trước đây sống hòa thuận và tự giác làm việc cho nhau. Nhưng gần đây, chị bỗng thay đổi hoàn toàn. Mọi việc trong nhà đều được phân chia rõ ràng: tiền lương anh phải đưa cho chị, quần áo ai giặt nấy, mỗi người nấu ăn và đưa đón con. Chị cho rằng mình có quyền bình đẳng với chồng, nhưng điều này dẫn đến việc chị tiêu tiền vào quần áo và làm đẹp mà không quan tâm đến con gái. Hàng xóm cũng lo lắng về cách hiểu "quyền bình đẳng" của chị khi chị trưng diện nhiều hơn, bất chấp việc đó tốn kém.
Trước đây, chị không dùng điện thoại di động vì sợ tốn tiền, nhưng giờ đã đầu tư vài triệu để mua một chiếc điện thoại mới. Tối đến, chị thường trò chuyện hàng giờ, khiến chồng ngạc nhiên. Cảm thấy thiệt thòi, chị rút hết tiền tiết kiệm để mua xe tay ga sành điệu. Khi chồng góp ý, chị khẳng định đã hy sinh quá lâu và có quyền thay đổi. Điều khiến chồng buồn là chị thực hiện quyền bình đẳng một cách quá rạch ròi. Khi anh biếu mẹ mình năm trăm ngàn, chị cũng lập tức biếu bà ngoại số tiền tương đương. Chị còn lập danh sách lì xì cho các cháu, quyết định năm nay chỉ mừng tuổi mỗi đứa năm ngàn vì số lượng cháu bên ngoại đông hơn.
Quà Tết chị chuẩn bị cho hai bên nội ngoại đều chia đều, không bên nào hơn kém, khiến anh buồn bã. Sự bình đẳng của chị đã làm xáo trộn mọi thứ trong gia đình. Anh không còn thấy nụ cười của chị, bữa cơm luôn nguội lạnh và câu chuyện trở nên rời rạc. Dù anh không muốn đùn đẩy việc nhà, nhưng với vai trò trụ cột, anh nỗ lực làm việc để mang lại cuộc sống tốt đẹp cho vợ con. Chị lại xem việc nội trợ là gánh nặng, và nếu tiếp tục như vậy, chị sẽ thiệt thòi. Chị quên rằng “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Nếu chị cứ đòi bình đẳng như thế, anh sẽ cảm thấy ngôi nhà như tù ngục và không muốn trở về. Anh không dám nghĩ đến viễn cảnh tồi tệ hơn.
Source: https://afamily.vn/khi-vo-vung-len-20110513020331338.chn